văn
NGUYỄN ĐÌNH TOÀN-NHẠC CHỦ ĐỀ
Nguyễn Đình Toàn có lẽ là một trong đám con cháu được cưng chìu nhất của ... Ông Trời-nếu thực có một ông được gọi là ông trời. Thường là cái của-gia-bảo-gọi-là-tài-hoa, ông chỉ để lại cho con cháu, mỗi đứa một thứ. Có đứa còn không được thứ nào...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpNGUYỄN ĐÌNH TOÀN
Tuy vậy cứ an tâm đi em. Cuộc đời tự nó rất giản dị.
“ Trời sẽ tối tiếc thương rồi sẽ hết. Và dấu giày mai sẽ lá sương che ”
Từ nhiều năm trước tôi vẫn thích câu thơ của Nguyễn Đình Toàn...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpONCE UPON A TIME CÓ SÁU CÂU VỌNG CỔ
Đã có lần, đâu đó nơi một thành phố cực bắc còn lạ hoắc lạ huơ, trời cuối năm co quắp dưới chục lần độ đông, tê cứng. Phòng ấp xóm nghèo cửa nẻo đóng chặt vẫn để lọt tiếng rít rợn người của âm phong trắng. Quanh tấm vải trải càng giữa phòng khách,..
CAO VI KHANH
Đọc tiếpCHUYỆN LẠ, ĐỜI THƯỜNG
Tôi bỏ xứ ra đi đã bốn mươi ba năm tám tháng chín ngày. Chưa một lần về lại dù lòng vẫn thắp thỏm
cái thứ tâm sự mà loại văn chương hay làm điệu thường gọi là nỗi-niềm-cố-quận...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpNỢ NẦN
Chui ra khỏi bụng mẹ là ôi thôi nợ đâu mà nợ như Chúa Chổm. Thiệt tình cũng chẳng rõ ông Chúa Chổm nợ nần ra sao mà đời trước tới đời sau, ai cũng biết, cũng rêu rao, cũng xỏ xiên...
Mà hổng biết ông chúa đó rồi có thanh toán được chút nào món nợ...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpTHEO THÁNG TƯ, TA VỀ
Ờ, thì lần nữa theo Tô Thùy Yên, TA VỀ, dẫu không đi cùng bước nhưng trước sau có khác gì nhau khi cùng chung kiếp nạn từ sau cơn hồng thủy đó... dẫu mươi năm đầu, kể từ một ngày cuối tháng 4 năm 1975 ông đã bị tù đày trong những trại giam được ngụy danh là trại học-tập-cải-tạo được dựng lên khắp nơi...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpTHÁNG TƯ - THÁNG THẦM
Ờ thì tôi muốn viết một điều gì đó cho em, khi tháng tư đang lật bật sắp hết và những hàng phố quanh đây đang háo hức bày bàn ghế ra vỉa hè. Rồi thì trên trời những đám mây xám thôi không còn dậm dật những hột tuyết cuối mùa...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpĐƯỜNG VÀO TÌNH YÊU-CVK
Đã hứa với mình từ rày sẽ thôi buồn rồi nghĩ đi nghĩ lại thấy đời đúng là... vui thiệt !
Đã dặn dò mình phải vui mà nghĩ tới nghĩ lui rồi lại thấy đời đúng là không có gì phải... buồn !
Chắc tại vì... “hoàn cảnh”...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpMỖI NĂM HOA ĐÀO NỞ
... câu thơ gỏ từng chữ vào lòng như ngón tay gỏ vào từng phím nhớ của một bản hoài cảm đã được dạo đi dạo lại nhiều lần, hằng năm một, và sẽ còn được dạo lại thêm những lần nào nữa? Câu thơ như nhản hiệu một sản phẩm đã-được-cầu-chứng-tại-tòa, không thể đánh tráo, không thể lầm lẫn, không thể gian lận vào đâu được.
Mỗi năm hoa đào nở...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpCUỐI NĂM, ĐỌC HÀNH NGUYỄN BÍNH
Nguyễn Bính đã có lần từ Bắc vào Nam. Con đường xe lửa xuyên Việt thời đó kể đã là thiên lý.
Bỏ xứ đi xa đằng đẳng như vậy thì làm hành là phải lắm. Hành Phương Nam...
CAO VI KHANH