thơ


ĐỌC THƠ NGƯỜI PHẾ BINH

Thơ người tôi cứ buồn lây…CAO VI KHANH

Đọc tiếp

NGƯỜI XA-ĐỜI KHUẤT

Ta gọi người xa. Khuất biển xa…lạnh, im như tiếng vọng tỳ bà CAO VI KHANH

Đọc tiếp

LỤC BÁT, VÍ DẦU-CVK

Nửa trăng, gối chiếc gợi hình...Nghiêng vai gợi nhớ, trở mình gợi nhau...CAO VI KHANH

Đọc tiếp

NGƯỜI VỀ, quá bước

Hôn em…nửa miếng…Sài gòn…CAO VI KHANH

Đọc tiếp

MÙA THU. LỤC BÁT. VÀ EM

Em qua như đợt sóng cuồng…vổ tôi loạn lạc lộn luồng tử sinh…CAO VI KHANH

Đọc tiếp

NGƯỜI ĐI, trệch bước

Còn đây nửa giấc...mơ hoa...CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CHIỀU TÀ

Bãi chiều sương khói lặng thinh...em con nước lớn qượn mình đi xa...   CAO VI KHANH

Đọc tiếp

RƯỢU, quan san

Rượu nồng. Quán lạnh, buồn hiu...Lao xao phố xá. Liêu xiêu bóng người...CAO VI KHANH

Đọc tiếp

ĐẠO PHÙNG CỐ NHÂN-hồi 2

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

ĐẠO PHUNG CỐ NHÂN-hồi 3

Từ em hôn thú dãi dầu

Đọc tiếp