thơ


ĐẠO PHÙNG CỐ NHÂN-hồi 1

Từ em hôn thú dãi dầ̀u

Đọc tiếp

THÁNG 7 Ở MONTRÉAL, GẶP TRẦN HOÀI THƯ

Tóc xả dài, Tạ Tố́n.

Đọc tiếp

NÀNG THƠ

Tôi về gọi dậy hồn tôi

Đọc tiếp

SÁNG TINH MƠ, IN SÁCH

Lưng còng, mắt mõi, tay run,

Đọc tiếp

LỆ-sàigòn

Cho tôi khóc, Lệ-sàigòn

Đọc tiếp

TẶNG PHẨM-CVK

Còn bao nhiêu nữa ? Một đời !

Bao nhiêu đủ gởi một lời tình si ?

Những cơn mưa ướt xuân thì

đã khô khốc cạn. Đã lì lì im...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

THÁNG TƯ-LỖI THỀ

Tháng tư mưa nắng phân vân

cỏ hoa thấp thỏm chờ xuân, hẹn về...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

THÁNG TƯ VÀ NHỮNG HỆ LỤY CỦA NÓ

Tháng tư và những mộ phần,

những thiên đường máu và trần gian xương.

Mỗi sinh ly, mỗi đoạn trường...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

THÁNG TƯ VÀ NHỮNG NGHIỆT OAN

“...Ôi người lính tầng tầng lẫm liệt...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

SÀI GÒN, không chân dung

Nằm đêm nhớ lại Sài Gòn.

Lệ khô khóc mướn. Hồn mòn thương vay...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp