thơ


SẦU RU

Ru em bỏ dạ phân vân

Ru cho hết mấy lần xuân đợi chờ

Ru như chắt cả hồn thơ

Ru sao vét hết mộng mơ một đời...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

QUÁ SỨC

Sao bờ vai em nhỏ

cho anh thấy mênh mông

Ơi những lằn máu đỏ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

PHẾ TÍCH

Một lần. Thấu tận trăm năm !

Còn đây, thương tích vết đâm não nùng .

Một lần yêu ! Một bão bùng !

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

GIAO THỪA

Tôi thức chờ giao thừa

Ở một nơi rất xa...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

ĐI-VỀ

Tình xa mà nỗi niềm gần

Người xa, xa đến mấy lầ̀n chiêm bao

Bờ môi vỡ, tự đêm nào...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CHÚC TẾT

Xa nhau từ buổi ấy, trăng rằm

Hẹn đến ra giêng sẽ về thăm

Ai biết đường qua nhiều trắc trở...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CỞI

Yêu nhau cởi hết cho nhau

Cởi buồn cho mắt, cởi sầu cho môi...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

c o u p d e f o u d r e

Từ em tiếng gọi dị thường,

âm ba lẵng lặng. Nghe dường ... thất kinh !

Tim đau hụt nhịp. Thình lình...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

t s u n a m i

trong tay ta đêm nay

em khỏa thân tình nữ

thịt da mùi quyến dụ

từ cỏ bụi thiên đường...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

THI SĨ

Tôi chắc người buồn từ một thuở

Đất trời còn dậy dáng hoang sơ

Cõi trong chưa tỏ niềm trăn trở

Người hãy còn chơi một cõi mơ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp