thơ


DẤU TRẦM PHAI

Tiếng trầm lay động bóng đời câm

Vạt nắng chiều hôm rũ bóng thầm

Vắng dạng người qua hàng phố cũ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CHUNG CHẠ

mươi năm được mấy lần chung chạ

mà nhớ thương nhau đến bạc lòng...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

DỐC SẦU

Ta đã chờ nhau suốt bể dâu .

Đời bày chi nữa chuyện cơ cầu...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

GỞI LẠI EM THÀNH PHỐ CÓ TÔI


Gởi cho em góc phố người

bốn mươi năm đã, vẫn đời lưu vong

hàng ghế trống, dãy bàn không...

CAO VI KHANH

.

Đọc tiếp

BIỆT XỨ

Khi xưa em theo chồng

Tại phận gái long đong

Về làm dâu xứ lạ

Tách bến, não nùng sông !

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

THẤT TUNG

Cứ ngỡ đường đời như ngỏ sau

đi, về bước nhỏ có lao đao !

Quay đi ngoảnh lại thề như đã...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

LỆ BAO DUNG

Hãy chắt cùng nhau chung giot máu

Ghì nhau sâu suốt đoạn trường này

Gạn ráo đau thương và nước mắt

Yêu nhau tới hết cuộc tình say...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

THÁNG TƯ-1-cvk

Tháng tư như một vết sẹo gần

tưởng quên rồi lại bồi hồi nhớ

khi máu trong tim vụt trở trăn...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CHIM TRỜI

Người ở xa xăm chừng vẫn đợi

bên trời bạc phếch áo mơ phai ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

ĐÊM, BỖNG DƯNG ...

Bỗng dưng, lòng nhủn như tơ,

sợi khuya giăng nhẹ mấy tờ hư không...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp