thơ


CẢM KÍNH

CẢM KÍNH-

Từ em bỏ lại tình ta

Nước hồ thu cũng nhạt nhòa bóng ai...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

KHIỂN HOÀI

Rạc rày, thơ rượu sông hồ,

ê hề gái đẹp, tha hồ eo thon...

CAO VI KHANH



Đọc tiếp

THỆ HẢI MINH SƠN

Sầu đông ngùi nhớ biển xanh

Đổi trăm tuyết trắng chút vành sóng xa...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CA DAO MỚI

Mỗi tuần có mỗi thứ năm.

Mỗi tháng có mỗi đêm rằm nhớ trăng...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

GIỖ MÁ

Con về máy động tuổi thơ

ngủ quên đáy mắt mẹ chờ cuối năm...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

HỮNG HỜ

Người đi bỏ mộng lại đây,

chiêm bao thấy áo, vạt bay hững hờ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

ƠN NGƯỜI

Ơn em ngọt suối ngọt đồi

Ngọt câu muối mặn, ngọt lời gừng cay...

CAO VI KHANH


Đọc tiếp

CÓ MỘT CHỖ RẤT NHỚ

Từng hồi nắng đục mưa trong

Từng heo may nhớ, từng giông bão chờ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

RƯỢU, MÌNH ÊN.

Tôi xa tôi biết chừng nào

Từ đêm héo bóng, ngày xao lãng gầy

Tôi xa tôi những chiều say

Rượu chưa cạn đáy đã quày quả im...

CAO VI KHANH


Đọc tiếp

HOANG PHÍ


Ta theo ta, những dặm dài

từ đêm điếm cỏ nối ngày cầu sương.

Ai xui mộng mị dị thường

chân tù ngục, hồn dặm trường thiên nhai...

CAO VIKHANH

Đọc tiếp