
thơ
RƯỢU KHÔN CẦM
Ta vẫn ngồi nguyên, đối bóng im
Người đi chân nhủn có ai kềm
Chén rượu trần gian chừng đã cạn
Chần chờ chi nữa, có gì thêm ?
CAO VI KHANH
Đọc tiếpĐI-VỀ
Tình xa mà nỗi niềm gần
Người xa, xa đến mấy lầ̀n chiêm bao
Bờ môi vỡ, tự đêm nào...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpCHÚC TẾT
Xa nhau từ buổi ấy, trăng rằm
Hẹn đến ra giêng sẽ về thăm
Ai biết đường qua nhiều trắc trở...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpc o u p d e f o u d r e
Từ em tiếng gọi dị thường,
âm ba lẵng lặng. Nghe dường ... thất kinh !
Tim đau hụt nhịp. Thình lình...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpt s u n a m i
trong tay ta đêm nay
em khỏa thân tình nữ
thịt da mùi quyến dụ
từ cỏ bụi thiên đường...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpTHI SĨ
Tôi chắc người buồn từ một thuở
Đất trời còn dậy dáng hoang sơ
Cõi trong chưa tỏ niềm trăn trở
Người hãy còn chơi một cõi mơ...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpTÍNH SỔ
một đời được mấy nắng mưa
mà mưa hay nắng cũng thừa nhớ thương
nắng mưa cũng một đoạn trường...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpVÔ ĐỀ-cvk
Ôi xót dạ, những đêm nằm chờ sáng
Nhớ hoài câu ... sầu-sát-độ-giang-nhân
Cuối trời xa đâu thấy dạng mây Tần...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpVỖ VỀ
Tôi dỗ em mà như dỗ tôi
Ngón tay vuốt tóc vướng sợi rời
Tiếng kêu dội suốt tầng hồi tưởng...
CVK
Đọc tiếp