thơ


THƠ TÌNH VIẾT MUỘN

Thứ sáu vội như nụ hoa nở muộn

Thiếu chút mưa thèm chút nắng ngày xưa...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

SAN SẺ

Chia nhau từ cái vô cùng

Cái thăm thẳm trỏng, cái mênh mông ngoài

Cái mê mẩn, cái đắm say...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

TỪ MẪU

Cám ơn em đã thẩm thâu

Tương lai, quá khứ, bể dâu, đoạn trường...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

NỬA NỤ

Hôn em nửa nụ rồi buông

Nửa kia giữ lại dẫn đường chiêm bao...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CHÁNH QUẢ

em đã là bồ tát

cho lòng ta quy y...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

DẤU TRẦM PHAI

Tiếng trầm lay động bóng đời câm

Vạt nắng chiều hôm rũ bóng thầm

Vắng dạng người qua hàng phố cũ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CHUNG CHẠ

mươi năm được mấy lần chung chạ

mà nhớ thương nhau đến bạc lòng...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

DỐC SẦU

Ta đã chờ nhau suốt bể dâu .

Đời bày chi nữa chuyện cơ cầu...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

GỞI LẠI EM THÀNH PHỐ CÓ TÔI


Gởi cho em góc phố người

bốn mươi năm đã, vẫn đời lưu vong

hàng ghế trống, dãy bàn không...

CAO VI KHANH

.

Đọc tiếp

BIỆT XỨ

Khi xưa em theo chồng

Tại phận gái long đong

Về làm dâu xứ lạ

Tách bến, não nùng sông !

CAO VI KHANH

Đọc tiếp