
thơ
NGÀY THÁNG
tháng chín đẩy đưa trên hàng lá mỏng
con đường mờ một chút thu phai
em qua đó một ngày tháng bảy
dấu chân rồi cũng chỉ mây bay...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpCHÀO THỦ ĐỨC
Theo mưa Thủ Đức ta về
Chào Tăng Nhơn Phú chào bè bạn xưa
Chào hàng bã đậu, lá thưa
Chào nắng ngày lửa, chào mưa đêm mù
Chào ba-lẻ-một, cơm tù...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpTÊN ĐÃNG TỬ KHỐN CÙNG
Người vai khoác áo phong sương rất mực
Dạo qua đời giữa buổi chợ nhiễu nhương
Ghé Bến Cảng, xế chiều mưa nước đục
Lòng hoang mang đón chim nhạn hỏi đường...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpCHIỀU CUỐI NĂM, ĐẤT KHÁCH ...
Rượu đào pha chút quan san
Quán khuya đất khách thấm vàng ý thân
Còn đây chút nỗi niềm gần
Uống đi mà ngó mây Tần quyện truông...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpTẶNG PHẨM
Còn bao nhiêu nữa,
một đời ?
Bao nhiêu đủ gởi một lời tình
si !
Những cơn mưa ướt xuân thì...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpTẠ ƠN ĐỜI
Cám ơn anh đã cho tôi gặp lại
Cám ơn em cách mặt chẳng thay lòng
Đường tuy xa sợ núi ngại ngùng sông
Ta vẫn đến nối lại vòng tay lớn
Em vẫn tới dẫu lòng còn đau đớn...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpBỒ TÁT YÊU
Ta đã yêu nhau từ một bận
Từ buổi hừng đông tịch mịch hồng
Từ buổi cồn dâu thành biển động
Từ trăm năm có cũng là không
Ta vẫn chờ nhau ngoài cõi lặng
Qua vằng vặc trống nỗi buồn câm...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpBA VÀ CON
Thời nhỏ dại ba chở con đi học
Xe đạp cao con tay vịn tay đeo
Đường thì xa cuối dốc nhỏ cheo leo
Nắng đổ lửa trên mình ba áo cộc
Con bé bỏng đòn dông đu lọc xọc...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpCÕI VONG TÌNH
em có biết cõi vong tình rất lạ
hồn xanh xao mộng nở trắng ưu phiền
ta quay quắt một đời trai hãn mã
ngại ngùng nghe cố sự kể niềm riêng...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếpREQUIEM
Tôi ba mươi tuổi chết không mồ
Giữa trái tim nồng nhát chém khô
Đã khóc Khuất Nguyên thời trẻ dại
Mắt giờ cay xé chuyện dời đô...
By CAO VI KHANH
Đọc tiếp