góc chung


ĐI QUA KIẾP NGƯỜI

Nào hiểu đâu thiên lương lúc mờ, lúc tỏ, 

vì hiện thân chốc chốc mỗi hư huyền, 

sớm rồi sớm nhớ màu xiêm mặc khách, 

vũ đài kia ai tỉnh với ai mê?...

TRAN CAM QUYNH NHU

Đọc tiếp

THÂN TÂM

thân như nhánh rong buồn

nổi trôi đời lưu xứ...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

NGUYỄN CÁT ĐÔNG, VẪN NGÀN NĂM ...

Nhớ thật nhiều những bước đi xa

Mẹ đứng dang tay trên hai bờ Bassac

Nối những dòng kinh với Cửu Long Giang bát ngát

Nghe ngọt ngào từng vóc phù sa...

NGO NGUYEN NGHIEM

Đọc tiếp

ÔNG GIÀ TRÊN BÃI RÁC BÓT SỐ 10

Qua khỏi thị trấn Cái Răng, chỗ gần đường Lộ Tẽ Hàng Gòn thì bánh xe sau của chiếc Honda ôm bắt đầu xẹp. 

Bánh trước cũng lần lần xẹp theo...

TRAN BANG THACH


Đọc tiếp

HÓA RA MỚI KHỞI HÀNH

đời mấy lần dâu biển

ta buộc phải chạy quanh...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

LÒNG RIÊNG NHƯ ĐƯỢC

nửa khuya về bỗng gặp

trăng đọng ngoài thềm sương...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

MƯỜI SÁU

hạt mưa rớt trên vai

hạt theo vào lớp học

em nhớ anh sáng nay

mưa bỗng đầy trong mắt...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

NỬA MAI AI CÒN NHỚ

chàng chết trên rừng sâu

nàng chết dưới biển sâu

nửa mai còn ai nhớ...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

HỎI TRĂNG ĐẤT KHÁCH

trăng ở phương nào trăng hởi trăng

những mảnh trăng non lẫn nguyệt rằm

đất khách đã một thời tỏa sáng

sao giờ phai nhạt chốn tạm dung...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

MỘNG

hai mươi đầy ắp mộng

ba mươi nhìn mộng trôi...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp