góc chung
ÂM THẦM-An Phu Vang
âm thầm như một khúc chơi
chạy qua lửa đạn mồ côi chạy về
đã không nhà đã không quê...
AN PHU VANG
Đọc tiếpTHÁNG TƯ VÀ những
Tháng Tư và những cơn mưa cũ
Thắm giọt buồn rơi một cuối trời
Bốn mươi năm lẻ chừng như đã...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpTẠP GHI THÁNG TƯ-VẾT THƯƠNG
Trong đời tôi, tính ra, tôi trải qua …bốn lần chạy. Mỗi lần chạy là một kinh nghiệm rất riêng.
Lần đầu tiên, thời điểm 1945-1946, tôi chạy giặc với tư cách là…một cậu bé con. Thay vì chạy và đi, thì tôi được gánh. Tôi một đầu, ngồi trong thúng...
TRAN DOAN NHO
Đọc tiếpTHÁNG BA NHỚ LẠI
Chưa kịp đến hè, mới giửa tháng ba, Lể Hai Bà Trưng và ngày truyền thống của trường với tên mới Nử Trung Học Hồng Đức được tổ chức ba ngày, có hội chợ, cắm trại, có đêm văn nghệ lửa trại thật nhiều kỹ niệm. Niềm vui chưa tròn, sân trường chưa kịp dọn dẹp dấu vết mấy ngày hội hè...
NGUYEN DIEU ANH TRINH
Đọc tiếpKHÔNG THỂ LÀ SỰ THẬT
Mặc dầu ông Glen Cliffs đã nghỉ dạy học từ hơn ba mươi năm nay, những người quen biết ông vẫn gọi ông là thầy. Còn những học trò hay những người trẻ có nhiều dịp gần gũi và tiếp xúc với ông thì thân mật gọi ông là "Pappy", là Bố...
TRAN BANG THACH
Đọc tiếpHƯƠNG XƯA
Hoa lá nở đêm nào trong trăng biếc
Tóc dạ lan bay rối những chòm cây
Đi bâng quơ giữa những chùm bóng tối...
BCD
Đọc tiếpTHÁNG 4 ĐỌC THƠ TÙ
Chiến tranh và ngục tù là bi kịch đau thương nhất trong lịch sử loài người, nó là kinh nghiệm không được rút tỉa để học hỏi và ngăn chặn, cứ thế lặp đi lặp lại khắp nơi trên thế giới, đánh động mãi ký ức con người nên có thể nói rằng không có cuộc chiến và nhà tù nào trở thành quá khứ...
NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpVƯỢT BIÊN
NHỮNG DỰ TÍNH
Khuôn mặt Tư Nhiễn vốn đen sạm, nay lẫn trong bóng đêm Rừng Sát như tối hẳn lại. Anh bó gối nằm trong khoang thuyền nhỏ hẹp, luôn miệng bập thuốc rê. Những ngày qua, tôi cùng anh đốn củi mệt phờ người...
LE THIEP
Đọc tiếpTHỞ
Lắng nghe hơi thở của mình
Mới hay hơi thở của nghìn năm xưa
Một hôm hơi thở tình cờ...
DO HONG NGOC
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ-20
Cho tới những năm 70, chiến tranh đâu cũng đã vài mươi năm. Giặc giã lâu ngày riết rồi kiểu như quen hơi bén tiếng. Người ta sống ngày đêm giữa bom đạn mìn chông mãi rồi đâm ra ... phớt lờ...
CAO VI KHANH
Đọc tiếp