góc chung


CÓ NHỮNG VẦN THƠ-24

Nhà tôi ở toòng teng đỉnh đồi

Buổi mai đi làm thấy đời xuống dốc

Sau lưng sương ngập cao lưng trời...

CAO TAN


Đọc tiếp

XIN CÁM ƠN

Xin cám ơn, cám ơn
Cơn bệnh ngặt nghèo quật ta gục ngã
Như cỏ cây trước cơn bão dữ...

DO HONG NGOC




Đọc tiếp

MỘT NGÀY.THIÊN THU

Rong Rêu
Đá thốt nên lời
Mưa Nguồn Giáng xuống
Bùi ngùi trần gian...

NGUYEN THI KHANH MINH

Đọc tiếp

CÓ DÒNG SÔNG Ở LẠI

Không có đồng hồ đeo tay nên tôi chẳng biết Oanh đã vào chợ được bao lâu rồi. Con nhỏ định để tôi chết đứng ở đây. Trời đã trưa, khu chợ vắng dần. 

Ôm cặp, áo dài trắng đứng trước chợ giờ nầy, chướng ơi là chướng. Tôi cúi mặt, không dám nhìn ai vừa rủa thầm con nhỏ…

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

ĐÃ LÀ HÔM QUA

Nửa tôi rồi cũng theo người

Nửa tôi còn lại với đời mai sau

Tóc xưa thoáng đã phai màu...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

NƯỚC MẮT TRƯỚC CƠN MƯA

“Cuối Tháng Giêng 1975, một đàn ong đông đảo bất thường chợt bay xuống Sài Gòn. Đàn ong đậu trên hai tòa cao ốc làm mọi người trong nhà sợ hãi chạy ra. Sau đó vài người bạo dạn quay lại tính xông khói đuổi ong đi. Lúc ấy, có người bàn: Biết đâu đàn ong chẳng đến báo trước một điềm gì?

NGUYEN TRUONG TRUNG HUY

Đọc tiếp

TỪ ĐÓ

Nắng ở trên cao nắng về dưới thấp
Chiều ra phố gặp nhau lạ mặt
Khi chân về bước thấp bước cao
Thấy gì nhau ngày vàng con mắt...

NGUYEN NAM AN


Đọc tiếp

CÙ LÀ

Anh về quê một ngày cuối nắng

Ăn tô bún kèn dưới gốc me keo

Bà cụ quấn khăn rằn cười hiền hậu...

BCD

Đọc tiếp

THƠ YÊU CỦA RÂU XANH

Có lẽ không nhiều người biết đến bài thơ tình này của Thi Sĩ Cung Trầm Tưởng, bởi vì khi nghe nhắc đến tên tuổi “Cung Trầm Tưởng”, quý khán thính giả yêu mến thi nhạc đều nghĩ ngay đến những bài thơ tuyệt tác của Cung Thi Sĩ đã được cố nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc và trở nên giai điệu vượt thời gian như Mùa Thu Paris, Kiếp Sau, Bên Ni Bên Nớ vv… Nhưng...

DIEM NGUYEN

Đọc tiếp

ĐI TÌM BIỂN ĐÔNG

Và như biển sóng ngàn sau

Về đâu cũng mặn một màu nhân gian

Và như chim cánh mây ngàn...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp