góc chung


XÍCH LẠI ĐI EM

Xích lại đi em cho mùa thôi gió

Cát bụi đời nằm yên nghỉ bờ vai

Con chim nhỏ vẫn hát bài tình nhỏ

Lời bâng quơ như thuở đó ngậm ngùi

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

BIỂN MẶN TÌM NHAU

Chắc không hẹn nhau ở chốn thiên đường

Bởi trần gian ta còn nhiều món nợ

Nợ đôi môi ngon bao đời thương nhớ

Nợ bờ ngực trần những khoảng mưa đêm

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

QUÊ NHÀ

Mùa Xuân mừng tuổi thơm tho áo
Nắng cũng vàng phai ngày cũng xa
Anh thương nhớ quá làm sao nói...

DO HONG NGOC

Đọc tiếp

BÀI GỞI CHỊ HAI

Trời đất chị tưởng thằng em

Chết là cái chắc như thiên hạ đồn...

NGUYEN NAM AN

Đọc tiếp

TA CÒN GÌ VỚI

Ta còn gì với tháng năm

Còn tay đã mỏi còn lòng đã hao

Quanh đây những vẫy tay chào

Đêm nằm nghiêng lại phía nào cũng đau!

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

GHÉ CHỢ TẦM VU

Quán cà phê bên bờ sông Hậu
Mặt nước lăn tăn dưới khe bàn
Gió ngậm mùa xưa như hỏi khách
Người trở về theo gió mùa sang?

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

BÀI THƠ CŨ-trời ơi

lúc đó một lần những ngày mới lớn
biết ngó mây trời và [cà chớn như nhau]
anh cũng vậy những ngày đầu mười mấy
biết nhậu đâu mà cứ thấy say say...

NGUYEN NAM AN

Đọc tiếp

VHC-CT-HOÀNG HẠC LÂU

Sinh tiền, Vũ Hoàng Chương là thầy dạy Việt văn của Cung Tiến. Ông sinh năm 1916, trước người nhạc sĩ tên tuổi này 22 năm. Nhưng với thói quen khoáng đạt của một nhà thơ, ông không hề câu nệ, vẫn coi Cung Tiến như người bạn vong niên hơn là một đứa học trò.

QUYNH GIAO

Đọc tiếp

NỤ CƯỜI CỦA MẸ

Mẹ tôi có nụ cười lạ lắm!

Lúc nào bà cũng nhìn tôi mà cười cười. Không nói.

Lúc tôi có vẻ vội vã chào lẻn đi đâu đó...

DO HONG NGOC

Đọc tiếp

NGƯỜI VIẾT MƯỚN

Ở chợ Plateau thành phố Abidjan (thủ đô cũ của xứ Côte d’Ivoire, Phi Châu) ai cũng biết ông già viết mướn đó. Người ta gọi ông là “l‘écrivain chinois” (ông Tàu viết mướn )...

TIEU TU


Đọc tiếp