góc chung
TƯỞNG NIỆM MAI THẢO
Dưới những trụ đèn đêm khi qua cầu xa lộ, những ngọn điện cháy từ buổi chiều hôm trước,
như những niềm vui và nỗi nhớ cột chặt với tôi và nàng, cùng lúc mùa thu trở về...
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpLỜI CHIA TAY GIỮA MƯA
Tiếng người đàn bà:
“Anh còn ở đó không?”
Tiếng người đàn ông:
“Còn… Sao? “
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpCHO MỘT TÌNH YÊU QUÁ VÃNG
Lúc yêu nàng, bốn mươi năm về trước tôi không có những nan đề. Tôi chưa từng nghe biết hay chạm đến tan vỡ.
Bởi nhan sắc người đàn bà luôn óng ả trên mọi dấu vết đường dài của người đàn ông...
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpHOA BLUEBONNETS CHO HAI NGƯỜI
Khi Chú Năm đang còn ở Bangkok mẹ tôi đã chuẩn bị sẳn sàng mọi việc cho chú. Bà sửa soạn suốt ngày nơi ăn chốn nghỉ cho một người đàn ông độc thân sẽ đến từ Việt Nam...
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpQUAN ẢI
Vầng trăng mất ải địa đầu
xẻ đôi dấu nhớ rụn mầu quan san
vùi khe. đá núi tan hàng
nỗi đau đồng trụ còn mang đến giờ...
HOANG XUAN SON
Đọc tiếpTIẾNG ĐỜN CÒ TRÊN DÒNG SÔNG Ô MÔN
Vàm sông Ô Môn là nơi sông Ô Môn đổ ra sông Hậu. Bên phải là chợ Vàm, không biết chợ mọc lên từ lúc nào, từ khi tôi sinh ra đời đã có chợ đó rồi. Bên trái vàm sông là quê ngoại của tôi, cách cửa sông vài trăm thước thuộc xã Thới An, quận Ô môn, tỉnh Cần Thơ. Quê nội của tôi nằm bên kia bờ sông Hậu thuộc xã Tân Lược, quận Bình Minh, tỉnh Vĩnh Long...
NGUYEN VINH LONG HO
Đọc tiếpCHUYỆN CÁI TÊN
Hồi thời đó (thời 1975, bây giờ chắc khác !) muốn đi đâu ra khỏi vùng mình cư ngụ, người dân phải xin giấy giới thiệu của chánh quyền nơi cư ngụ, lận lưng đi đường mới an toàn bởi vì từ điểm A (nơi mình ở) đến điểm B (nơi mình muốn đến) mình có thể bị xét hỏi bởi chánh quyền nơi mình đi qua...
TIEU TU
Đọc tiếpAI GIẢI PHÓNG AI
"Mãi tới ngày 30 tháng 4 năm 1975 tôi mới biết thế nào là ngày sinh nhật. Quê tôi người ta chỉ quan tâm tới ngày chết, ngày sinh nhật là cái gì rất phù phiếm.
Ngày sinh của tôi ngủ yên trong học bạ, chỉ được nhắc đến mỗi kì chuyển cấp.
NGUYEN QUANG LAP
Đọc tiếpLUÂN HOÁN ĐỌC THƠ CAO THOẠI CHÂU TRƯỚC 1975
Tôi là một trong những người thích thơ Cao Thoại Châu. Sự yêu thích này như một điều đương nhiên. Chọn lựa của tôi nằm ngoài tình đồng đội ở quân trường, lẫn sự trùng khớp môn chơi trong văn chương. Mọi thân quen không ảnh hưởng gì đến những cảm nhận, ngợi ca...
HA KHANH QUAN
Đọc tiếp