góc chung


TẦM XUÂN HÓA HIỆN

Từ đó chiêm bao rất im
Nghe cây mộng hạt đi tìm chồi non
Nhú mình lên với tinh sương...

NGUYEN THI KHANH MINH


Đọc tiếp

NGÀY TẾT, ĐÓNG CHẶT CỬA PHÒNG, TÔI LẠI LÀ TÔI

Tết nữa rồi.

Người không an nên nhìn đâu cũng động, lòng không vui nên nhìn đâu cũng phiền.

Gió sớm mai lành lạnh luồn qua khe cửa, buồn...

TRAN CAM QUYNH NHU

Đọc tiếp

NHỚ LẠI

Lạ đất trời người như ta trôi nổi

Lại ngày qua ngậm mãi mối u hoài

Lại ngày qua nhớ rừng thiêng tiếng gọi...

NGUYEN NAM AN

Đọc tiếp

KHÚC ĐỜI THƠ

Dụng ngữ nặng tợ đá chồng

nhiều khi nhẹ tựa cánh hồng an nhiên

bay bay thơ thơ …

triền miên...

HOANG XUAN SON

Đọc tiếp

NHỊP XUÂN

Ngày mùa anh nắng dậy
Nhịp đồng hoa em mẩy hạt xuân thơm
Ô tháng Giêng nào vậy...

NGUYEN THI KHANH MINH

Đọc tiếp

LỤC BÁT CỒN MÂY

Qua cồn tay níu nhánh sông

Nhẹ buông con nước một dòng chân mây

Hương người một thuở còn đây...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

TẾT

Yêu tôi như yêu bình minh

Cây vươn mình sống hoa bừng nở vui

Yêu tôi xin giữ nụ cười...

BCD

Đọc tiếp

CÓ NHỮNG VẦN THƠ-10

Giữa năm 1970, bỏ Sài-gòn nhận sự vụ lệnh về tỉnh dạy học. Thu xếp đồ tuế nhuyển bỏ hết vô va-li mà sao cứ thấy như sót lại cái gì. Rà đi rà lại. Hai cái quần blue jean rách te tua. Một cái quần jean bản xứ màu trắng ngà may ở Việt Dũng. Đôi mocassin đã bắt đầu trổ màu...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CÀ-PHÊ LÁ ME

Tôi bắt đầu tập uống cà phê và hút thuốc vào cuối năm lớp đệ nhị (lớp 11 bây giờ). Thật lòng mà nói, lúc đó tôi chẳng thấy ngon lành gì, vừa đắng lại vừa khó thở. Nhưng theo đám bạn, không hút thuốc không uống cà phê là chưa thành “người lớn”, chưa đủ điều kiện qua cổng trường con gái trồng cây si...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

CHẲNG LẼ

Chẳng lẻ tôi về Sài gòn

Nghe “chữ nghĩa mới” tưởng còn đâu đâu

Quê hương đất nước rầu rầu...

NGUYEN NAM AN

Đọc tiếp