
góc chung
TIẾNG NƯỚC TÔI
Đó là tiếng mẹ đẻ, và không riêng gì Phạm Duy, tôi cũng yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời.
Âm đầu tiên mà mọi đứa trẻ phát ra từ đôi môi bé xíu, là âm mờ/m/ cùng với tiếng khóc e… e… a… a…
KHUAT DAU
Đọc tiếpĐÒ VỀ CHỢ LÁCH
Nhớ hôm qua đưa người về Chợ Lách
Trên chuyến đò chở khẳm nỗi niềm riêng
Con sóng nhỏ hai bên bờ đứng ngó
Nước sông dài chia mấy nẻo trời nghiêng...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpNGUYỆT THỰC
Như những chiếc lá bàng cùng chết tập thể trong mùa đông, cả đại đội cùng nằm phơi xác trên đỉnh đèo.
Chiều xuống.
Rồi trăng lên...
KHUAT DAU
Đọc tiếpBÀ CHÚA HỜI
Bọn trẻ đang chơi đùa ầm ĩ bỗng bỏ chạy khi có một đứa kêu lên : Kìa, bà chúa Hời, bây ơi !
Từ xa, một người đàn bà cao, gầy và thẳng như một cây gậy đang gõ những bước như đếm trên con đường dẫn vào làng.
Đọc tiếpBUỒN NHƯ LY RƯỢU CẠN
Thưở tóc còn xanh, khi tuổi đời hãy còn đầy như con nước lớn, tôi hào sảng: xin uống cạn đời ta !
Giờ thì ly đã cạn. Chiếc ly ấy, nói như nhà thơ Lữ Quỳnh là một ly không, bày ra để tưởng nhớ đến người bạn nhạc sĩ là Trịnh Công Sơn...
KHUAT DAU
Đọc tiếpTẶNG NHỮNG CÔ GIÁO TRONG ĐỜI
Ước chi tôi là tôi của thời
áo trắng quần xanh mặt sáng tươi
ước chi trà trộn vào khung lớp
lên tranh tôi đẹp một chỗ ngồi...
HOANG XUAN SON
Đọc tiếpQUÊ HƯƠNG TÔI XỨ DÂN HỜI
Quê tôi, một miền quê thuần nông, nghèo nhưng không đến nỗi đói, nằm cạnh sông Kôn,
con sông lớn nhất tỉnh Bình Định chảy qua kinh thành Đồ Bàn với rất nhiều huyền thoại...
KHUAT DAU
Đọc tiếpMÙA MƯA THÁNG MẤY
Mưa chiều xứ lạ không buồn mấy
Chỉ đủ pha vừa một nhớ thêm
Mưa đâu cũng giọt trời rơi xuống...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpGIẢ SỬ
Giả sử sóng thần ập vào Nha Trang
Ập vào Mũi Né
Anh chỉ kịp quẳng em lên một chiếc thuyền thúng...
DO HONG NGOC
Đọc tiếpBẠN NHẬU CŨ
Hắn chịu thiệt là mình mê chơi, ham vui, và vì thích chơi vui nên khoái nhậu. Còn gì buồn bằng việc phải về nhà sớm vào những buổi chiều cuối tuần dìu dịu nắng, gió nhẹ hiu hiu, phải ngồi một mình trong những buổi trưa trời mưa rả rích.
NGUYEN NGOC TU
Đọc tiếp