góc chung
CHÀO THỦ ĐỨC
Thanh gươm cật ngựa lên đồi
Từ đây thầy đã thành người đao cung
Những đêm ứng chiến mịt mùng...
By TRAN BANG THACH-CAO VI KHANH
Đọc tiếpCẢM ĐỀ LỤC BÁT ĐOẠN TRƯỜNG
Đoạn trường lục bát buồn tênh
Nước mắt rơi tưởng mông mênh bể sầu
Người về đâu, người nơi đâu...
By TRAN THI NGUYET MAI
Đọc tiếpTA VỀ NHÌN LẠI
Ta về nhìn lại muôn nơi
chẳng còn đâu nữa bóng người ngày xưa
khuất xa mấy nẻo đò đưa...
By TRAN THI NGUYET MAI
Đọc tiếpKÝ ỨC PHỐ
Bỗng rất đỏ một mùa hoa
Bỗng rất trắng rác trên đường phố
Bỗng rất nhiều màu rác bay trên đường phố.
Bỗng rất khác.
Âm thanh vang trên đường phố...
By NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpHÀI CÚ LẬP XUÂN
Ngày Xuân Phân là ngày chính giữa của mùa Xuân theo âm lịch và cũng là ngày đầu tiên của mùa Xuân ở Bắc bán cầu theo dương lịch (Vernal Equinox). Trong ngày này, thời gian của ban ngày và ban đêm bằng nhau, nói cách khác là âm dương cân bằng. vạn vật bắt đầu sinh sôi nảy nở, hoa sẽ dâng hương cho niệm xuân tình...
By VU HOANG THU
Đọc tiếpSƯƠNG KHÓI QUÊ NHÀ
Cánh đồng xưa vẫn mơ màng phẳng lặng
Ngày tôi về hoa bưởi nở mênh mang
Vườn cây xưa anh ra vào bạc tóc...
By NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpLương Thư Trung
Theo chỗ tôi đọc được ở các trang sách “Từ những ngậm ngùi” của Cao Vị Khanh thì vào năm 1965 ông mới 19 tuổi bắt đầu học Đại Học Sư Phạm Sài Gòn, năm 23 tuổi ông ra trường, lúc bấy giờ ông nói “lãng mạn như một bài thơ tình, đứng đắn - hay cố gắng đứng đắn – như một nhà giáo lão thành, với những mâu thuẩn trùng trùng…”
By LUONG THU TRUNG
Đọc tiếpNGÀY CUỐI CÙNG Ở BIỂN
Sau lưng ta cồn cát dài
Hoang liêu đứng đó bóng ai về gần
Dấu chân chạy nhảy cười thầm
Ơi thơ ấu. Liễu dương xanh. Rủ mềm...
By NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpSÁU TÁM
ngời thanh biến tấu vàng thu
đường quen chậm lụt hát cù nhau lên
đeo hương qua một bãi rền
huyền thai của lá vị mềm tân toan...
By HOANG XUAN SON-CAO VI KHANH
TẰM TRĂNG
Tằm trăng nhả sợi tơ xanh
Ơi nghìn năm cứ biếc tình. Cùng khuya
Một đêm vướng sợi tơ kia...
By NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếp