góc chung
ODE TO MY FATHER
Phim mở ra với chú bướm trắng nhỏ xíu chập chờn bay và hai ông cháu nắm tay nhau đi trong một phố chợ sầm uất. Đứa cháu nhỏ hỏi ông nó: "Ký ức là gì hở ông?". Ông nó trả lời: "Đó là những gì ta không thể quên được!". Chợt một người đi ngang vô ý đụng mạnh làm người ông vuột tay đứa cháu gái...
TRAN CAM QUYNH NHU
Đọc tiếpTỨ TUYỆT, MỘT MẢNG KHÁC
Tôi vác chỗ nằm đi lang thang
mấy mươi năm một kẻ hoang đàng
đời buồn tỉnh thức có khi chộ
một bến trầm ngâm một tuổi vàng...
By HOANG XUAN SON
Đọc tiếpTHÁNG 5 MÓC DÍNH THÁNG 4
Trong nhà có ba đi lính
Chết !
Trong nhà có con đi lính
Chạy !...
By AN PHU VANG
Đọc tiếpÂM THẦM
âm thầm như một khúc chơi
chạy qua lửa đạn mồ côi chạy về
đã không nhà đã không quê
đã không gì cả [ mà bề bề đau ]...
By AN PHU VANG
Đọc tiếpGỞI VỀ ĐỊA CHỈ CŨ
Anh ở Mỹ đi học đi làm đi hoang đi ở trọ
Có bằng lái xe có resume
Có xa lộ đi về exit rẽ xa quê
Có tình vui-buồn gặp nhau cười huề vốn...
By NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpLÍNH
thân và sơ của ngày nào
coi như bạt mạng, một lời chào. đi
gì gì. đã lắm lúc. khi
kèn truy điệu. một lần vì. quê hương...
By NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpNHỮNG THẰNG CON-CHẤP-HẾT
thời đó nhỏ nhưng mà dám chơi
đi là chết – nhưng mà đi cho biết
lính ở trên rừng lưỡi lê thay bút viết
vào thân cây “hận kẻ bạc tình” ơi...
By NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpBÀI THƠ TÌNH THUỞ LẠC
Đến lúc về chiều ngu ngơ đếm
Thuốc với tháng ngày sót lại đây
Em hỏi bài thơ... cho ai đấy...
By NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpSÔNG NÚI TÔI ƠI
Bảy thằng thuở nao vừa mới lớn
Học về chơi bóng rổ trong sân
Sân Phan Chu Trinh thời xa đó...
By NGUYEN NAM AN
Đọc tiếp