góc chung
TIẾNG ĐỜN CÒ TRÊN DÒNG SÔNG Ô MÔN
Vàm sông Ô Môn là nơi sông Ô Môn đổ ra sông Hậu. Bên phải là chợ Vàm, không biết chợ mọc lên từ lúc nào, từ khi tôi sinh ra đời đã có chợ đó rồi. Bên trái vàm sông là quê ngoại của tôi, cách cửa sông vài trăm thước thuộc xã Thới An, quận Ô môn, tỉnh Cần Thơ. Quê nội của tôi nằm bên kia bờ sông Hậu thuộc xã Tân Lược, quận Bình Minh, tỉnh Vĩnh Long...
NGUYEN VINH LONG HO
Đọc tiếpCHUYỆN CÁI TÊN
Hồi thời đó (thời 1975, bây giờ chắc khác !) muốn đi đâu ra khỏi vùng mình cư ngụ, người dân phải xin giấy giới thiệu của chánh quyền nơi cư ngụ, lận lưng đi đường mới an toàn bởi vì từ điểm A (nơi mình ở) đến điểm B (nơi mình muốn đến) mình có thể bị xét hỏi bởi chánh quyền nơi mình đi qua...
TIEU TU
Đọc tiếpAI GIẢI PHÓNG AI
"Mãi tới ngày 30 tháng 4 năm 1975 tôi mới biết thế nào là ngày sinh nhật. Quê tôi người ta chỉ quan tâm tới ngày chết, ngày sinh nhật là cái gì rất phù phiếm.
Ngày sinh của tôi ngủ yên trong học bạ, chỉ được nhắc đến mỗi kì chuyển cấp.
NGUYEN QUANG LAP
Đọc tiếpLUÂN HOÁN ĐỌC THƠ CAO THOẠI CHÂU TRƯỚC 1975
Tôi là một trong những người thích thơ Cao Thoại Châu. Sự yêu thích này như một điều đương nhiên. Chọn lựa của tôi nằm ngoài tình đồng đội ở quân trường, lẫn sự trùng khớp môn chơi trong văn chương. Mọi thân quen không ảnh hưởng gì đến những cảm nhận, ngợi ca...
HA KHANH QUAN
Đọc tiếpTẦNG ĐẦU ĐỊA NGỤC
Tầng Đầu Địa Ngục là tên tiếng Việt tác phẩm The First Circle của Nhà Văn Nga Alexandre Solzhenitsyn. Tôi dịch The First Circle ở Sài Gòn năm 1973.
Đã hai mươi năm đi qua đời tôi kể từ những ngày tôi ngồi gõ máy chữ dịch The First Circle trong căn gác nhỏ ở khu Ngã Ba Ông Tạ, Sài Gòn xa xưa...
HOANG HAI THUY
Đọc tiếpTA VỀ-thơ
Ta về - một bóng trên đường lớn
Thơ chẳng ai đề vạt áo phai...
Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ ?
Mười năm, đá cũng ngậm ngùi thay...
TO THUY YEN
Đọc tiếpNGÀY ẤY. DUYÊN...
Duyên. Cô nhà thơ mà tên gọi đã được quen trong giới sinh viên từ hồi học Luật Sài Gòn, thời thơ Nguyễn Tất Nhiên.
Nên nói đến Duyên thì nhịp tim lại rưng rức hồi ức ngày tháng cũ. Ngày ấy…
NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpDẤU CHẤM TRÊN CHỮ I
Như những cô học trò nhỏ, áo trắng điệu đà tha thướt, tôi còn có thêm giọng nói êm êm, thanh thoát và dịu dàng.
Chúng tôi, những cô thiếu nữ đẹp như trăng, sáng rỡ và líu lo những khi tới lớp, những lúc tan trường…
LE CHIEU GIANG
Đọc tiếpKHUYA GỌI CON ƠI
Bây giờ còn cái áo trấn thủ
Bạn cho cùng huy hiệu sư đoàn
Tau đưa thằng con như gởi lại
Ngày đó cuối cùng với nước non...
NGUYEN NAM AN
Đọc tiếp