
góc chung
BÀI THƠ CŨ-trời ơi
lúc đó một lần những ngày mới lớn
biết ngó mây trời và [cà chớn như nhau]
anh cũng vậy những ngày đầu mười mấy
biết nhậu đâu mà cứ thấy say say...
NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpVHC-CT-HOÀNG HẠC LÂU
Sinh tiền, Vũ Hoàng Chương là thầy dạy Việt văn của Cung Tiến. Ông sinh năm 1916, trước người nhạc sĩ tên tuổi này 22 năm. Nhưng với thói quen khoáng đạt của một nhà thơ, ông không hề câu nệ, vẫn coi Cung Tiến như người bạn vong niên hơn là một đứa học trò.
QUYNH GIAO
Đọc tiếpNỤ CƯỜI CỦA MẸ
Mẹ tôi có nụ cười lạ lắm!
Lúc nào bà cũng nhìn tôi mà cười cười. Không nói.
Lúc tôi có vẻ vội vã chào lẻn đi đâu đó...
DO HONG NGOC
Đọc tiếpNGƯỜI VIẾT MƯỚN
Ở chợ Plateau thành phố Abidjan (thủ đô cũ của xứ Côte d’Ivoire, Phi Châu) ai cũng biết ông già viết mướn đó. Người ta gọi ông là “l‘écrivain chinois” (ông Tàu viết mướn )...
TIEU TU
SƠ KÍNH TÂN TRANG
“If a writer falls in love with you, you can never die.” (Mik Everett) cũng như đâu đó tôi đã từng nghe câu xúi dại: “Love a truly great poet, and you’ll never die.” Và tôi nhớ lại bài SONNET 18 của Shakespeare...
HO THI NGOC TRANG
Đọc tiếpBÔNG HỒNG CHO MẸ
Con cài bông hoa trắng
Dành cho mẹ đóa hồng
Mẹ nhớ gài lên ngực...
DO HONG NGOC
LỤC-BÁT-VÍ-DẦU-tbt
Chỉ là cái chỗ thôi mà,
Cái chỗ người bỏ, sao ta vẫn ngồi.
Chỗ ngồi mà lại nhớ đời !
TRAN BANG THACH
Đọc tiếpBÓNG HÌNH DĨ VÃNG
Được tin em lấy chồng rất muộn
Ngoài bốn mươi sau những nhọc nhằn
Buổi cơm áo hằn môi thiếu nữ...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpGIỮA MÊNH MÔNG
Ta phí đời ta nay sắp hết
Trơ trọi nhìn quanh đó muộn màng
Sáng sáng bây giờ sao năm tháng
Theo đời vùn vụt thuở sang trang...
NGUYEN NAM AN
NHỮNG ĐÁM MÂY XA
Ngồi ở houston
nhớ đường đi quảng trị
những chùm mây trắng
những tuổi thanh xuân...
TRUNG HAU
Đọc tiếp