
góc chung
KHÔNG ĐỀ
Một ai đứng giữa mùa đông
Một ai cội rễ phiêu bồng nước trôi
Huyễn hư bóng nước lưng đồi...
NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpMỘT NGÀY LẠ SAO QUEN
một ngày trời
một ngày đàng
tới lui chưa hết một sàng
đã quên...
HOANG XUAN SON
Đọc tiếpĐIỆU BOLÉRO THÁNG TƯ BUỒN
Tiếng hát Cẩm Vân trong trẻo, vút cao, nghèn nghẹn đầy xúc cảm. Tôi buông thả Mi 7 và chuyển vội La thứ như chưa muốn ngừng những âm vang cuối. Nốt dứt đoạn ngân dài, tất cả lặng yên, bên ngoài có tiếng gió đêm Sài-gòn vội về, bất chợt...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpQUA TRƯỜNG
Cái lần ướt đẫm trong mưa
Suốt đời nhớ mãi có ngờ không em…
Em đi dáng mỏng thẹn thùng
Chân son bước giữa bụi hồng không hay...
DO HONG NGOC
Đọc tiếpĐÊM CHIA TAY Ở TÀ-NIÊN
Khoảng chín giờ tối, tôi lặng lẽ rời trường đi về hướng giếng Cây Trâm như lời hướng dẫn. Đèn đường lưa thưa, nên đoạn đường tối lờ mờ không nhìn rõ mặt người. Đêm như lặng lẽ bắt đầu với vài cơn gió hanh hanh mùi rạ khô dọc ven đường. Vừa đi tôi vừa cố nghe ngóng những động tĩnh chung quanh...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpSẾN GIÀ NAM
Thấy tôi đứng loay hoay tìm kiếm mãi trên các kệ đầy nhóc băng đĩa ngổn ngang, cô bé bán hàng đến gần hỏi:
– Bác muốn kiếm loại nào?
– Nhạc. Nhạc xưa...
DO HONG NGOC
Đọc tiếpTHƠ NNA
hậu cứ tôi giờ đã xa xôi
đâu đâu đó bềnh bồng trong ký ức
giấc ngủ em xa xưa giật mình đêm pháo kích
thao thức Sài Gòn nhớ gì xa...
NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpCÓ NHỮNG ÁNG VĂN-5
Ông Kiệt Tấn, có lẻ là một trong những “nạn nhân” hay là người “thừa hưởng” đặc biệt nhất của cuộc bỏ chạy tán loạn của hơn triệu người miền Nam Việt Nam sau lần ... “thắng ... đại mùa xuân” của miền Bắc...
CAO VI KHANH
Đọc tiếp