góc chung
MƯA BÊN KIA SÔNG
“...Vòng tay xưa còn đó
bờ môi em còn đó,
cúi xin đời..!”
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpTHẢ KHÓI LÊN TRỜI
Chiếc ghe tam bản của vợ chồng thằng Bé đi ngang qua bến.
Thằng Bé buông lơi tay chèo nói với lão Thụ: vợ chồng tui đi nghen...
NGUYEN CAT DONG
Đọc tiếpTHÊM MỘT TIẾNG ĐỘNG ĐÃ TẮT
Chỉ mới gõ dòng tựa trên tôi đã muốn ngừng tay. Đã tắt một tiếng động nữa rồi! Thật sao? Không có gì thật hơn sự ra đi của người bạn thơ Triều Uyên Phượng.
Và không có gì buồn hơn khi cứ lần lượt nhìn nhóm bạn mình mỗi ngày một thu nhỏ...
TRAN BANG THACH
Đọc tiếpPHÍA NGHỊCH CỦA TỪ TRƯỜNG
Khi tôi máy động hồn mù
Từ xa xăm nỗi vàng thu rực ngời
Chiếc áo bận ngược trùng khơi
Đã phơi phóng những chặng đời rêu rong...
HOANG XUAN SON
NẾU TÌNH CỜ GẶP LẠI
Đã bao nhiêu năm rồi
Dòng đời vẫn lặng trôi
Mây bay không trở lại
Mây mang theo dáng người
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpTƯỞNG NIỆM MAI THẢO
Dưới những trụ đèn đêm khi qua cầu xa lộ, những ngọn điện cháy từ buổi chiều hôm trước,
như những niềm vui và nỗi nhớ cột chặt với tôi và nàng, cùng lúc mùa thu trở về...
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpLỜI CHIA TAY GIỮA MƯA
Tiếng người đàn bà:
“Anh còn ở đó không?”
Tiếng người đàn ông:
“Còn… Sao? “
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpCHO MỘT TÌNH YÊU QUÁ VÃNG
Lúc yêu nàng, bốn mươi năm về trước tôi không có những nan đề. Tôi chưa từng nghe biết hay chạm đến tan vỡ.
Bởi nhan sắc người đàn bà luôn óng ả trên mọi dấu vết đường dài của người đàn ông...
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpHOA BLUEBONNETS CHO HAI NGƯỜI
Khi Chú Năm đang còn ở Bangkok mẹ tôi đã chuẩn bị sẳn sàng mọi việc cho chú. Bà sửa soạn suốt ngày nơi ăn chốn nghỉ cho một người đàn ông độc thân sẽ đến từ Việt Nam...
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpQUAN ẢI
Vầng trăng mất ải địa đầu
xẻ đôi dấu nhớ rụn mầu quan san
vùi khe. đá núi tan hàng
nỗi đau đồng trụ còn mang đến giờ...
HOANG XUAN SON
Đọc tiếp