góc chung
TRONG GIẤC MƠ
ê nhậu không mi
chiều nay qua nhà tao
có hai con cá rô phi vừa vớt ao nhà chú Việt...
TRUNG HAU
Đọc tiếpGỞI TRUNG HẬU
Trèo lên cây dừa năm xưa ngày trở về con phố
Bài thơ “Giấc Đá” đăng Tuổi Ngọc hiền khô như nhịp banh bóng rổ sân trường
Có chiều nao qua sông ở Phước Tuy thằng nào nước ngập đầu gần chết...
NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpĐỂ TANG CHO SÁCH
Bà tôi thường than thở, hết một nửa cơ nghiệp của nhà này đã tan tành theo sách. Một nửa cơ nghiệp nói cho to, cho xứng với nỗi đau tiếc của bà, chứ thực
ra chỉ vài trăm cuốn sách của ông tôi thôi..
KHUAT DAU
Đọc tiếpCAO VI KHANH
Là thầy giáo những năm của thập niên 1970, tốt nghiệp ĐHSP Sài Gòn và về dạy các trường Trung học ở Vĩnh Long, Rạch Gía. Anh định cư cùng thành phố với mình nhưng trú ngụ nơi khuất lấp trái đường...
HO DINH NGHIEM
Đọc tiếpKHÚC RỜI SỐ HAI
Cầm tay biền biệt
mà nói không cùng
vì trời mưa dột
ướt mềm vai chung...
HOANG XUAN SON
Đọc tiếpRONG KHÚC XUÂN HÈ
mới vào xuân nóng cực kỳ
chút nắng vàng
vội hôn mi hạ nồng...
HOANG XUAN SON
Đọc tiếpPHAN NHẬT NAM-giữa chúng ta
Giữa một buổi ra mắt sách, tôi thấy một bóng hình. Một cái đầu bóng lưỡng, một ánh mắt đã tà, đã mỏi với thời gian. Tôi tiến đến gần xin chụp một bức hình, và trước khi lời yes or no được buông ra, tôi bấm đại vài bức rồi mới trả lời: Dấu Binh Lửa!!!
LUU NA
Đọc tiếpCON SÁO NGÀY XƯA
Con sáo ngày xưa ngỡ sang sông
Nào ngờ sáo chỉ bay vòng nhân gian
Con sáo ngày xưa ngỡ lạc đàn
Nào ngờ sáo chỉ vui ngàn thông reo...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpCÓ LẦN ĐI HỚT TÓC
Tóc khi buồn buồn không nhuộm
Đã thấy [ muối nhiều hơn tiêu! ]
Có lần hỏi anh hớt tóc...
AN PHU VANG
Đọc tiếpCHỖ NGỒI
Chỉ là cái chỗ thôi mà
Cái chỗ người bỏ, sao ta vẫn ngồi
Chỗ ngồi mà lại nhớ đời...
TRAN BANG THACH
Đọc tiếp