góc chung


TỪ ĐOẠN TRƯỜNG LỤC BÁT CAO VỊ KHANH

khúc đoạn trường

đau đáu đau

sáu đâm sâu

tám khêu sầu...

By VU HOANG THU

Đọc tiếp

LIÊN KHÚC SÔNG XƯA

Em đem chi nắng qua sông

để cơn mưa rớt giữa lòng trường giang

Tôi bên nầy lỡ đò ngang

nhìn mưa thấy nắng của hoàng hôn xưa...

By TRAN BANG THACH

Đọc tiếp

ĐEM THEO BÀI VỌNG CỔ

Gần cuối năm 1980 trong cái lạnh cắt da, gia đình chúng tôi vừa chân ướt chân ráo rời trại tị nạn Bataan, tỉnh Morong, xứ Philippines đặt chân đến thành phố Houston, xứ cao bồi Texas. Chỗ ăn ở chưa yên thì nói chi đến cái tâm lý an bần lạc đạo. Âu lo và nhớ nhà vô kể. Cái Tết Âm Lịch lại sắp đến, càng thấy nhớ đủ mọi điều. Bây giờ không nhớ năm ấy là năm con Tí hay con Sửu, hay con gì; chỉ nhớ mình là con chim ly xứ, một loại thiên di đi trốn lạnh...

By TRAN BANG THACH

Đọc tiếp

CHÀO THỦ ĐỨC

Thanh gươm cật ngựa lên đồi

Từ đây thầy đã thành người đao cung

Những đêm ứng chiến mịt mùng...

By TRAN BANG THACH-CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CẢM ĐỀ LỤC BÁT ĐOẠN TRƯỜNG

Đoạn trường lục bát buồn tênh

Nước mắt rơi tưởng mông mênh bể sầu

Người về đâu, người nơi đâu...

By TRAN THI NGUYET MAI

Đọc tiếp

TA VỀ NHÌN LẠI

Ta về nhìn lại muôn nơi

chẳng còn đâu nữa bóng người ngày xưa

khuất xa mấy nẻo đò đưa...

By TRAN THI NGUYET MAI

Đọc tiếp

KÝ ỨC PHỐ

Bỗng rất đỏ một mùa hoa
Bỗng rất trắng rác trên đường phố
Bỗng rất nhiều màu rác bay trên đường phố.  

Bỗng rất khác.

Âm thanh vang trên đường phố...

By NGUYEN THI KHANH MINH

Đọc tiếp

HÀI CÚ LẬP XUÂN

Ngày Xuân Phân là ngày chính giữa của mùa Xuân theo âm lịch và cũng là ngày đầu tiên của mùa Xuân ở Bắc bán cầu theo dương lịch (Vernal Equinox). Trong ngày này, thời gian của ban ngày và ban đêm bằng nhau, nói cách khác là âm dương cân bằng. vạn vật bắt đầu sinh sôi nảy nở, hoa sẽ dâng hương cho niệm xuân tình...

By VU HOANG THU

Đọc tiếp

SƯƠNG KHÓI QUÊ NHÀ

Cánh đồng xưa vẫn mơ màng phẳng lặng

Ngày tôi về hoa bưởi nở mênh mang

Vườn cây xưa anh ra vào bạc tóc...

By NGUYEN THI KHANH MINH

Đọc tiếp

Lương Thư Trung

Theo chỗ tôi đọc được ở các trang sách “Từ những ngậm ngùi” của Cao Vị Khanh thì vào năm 1965 ông mới 19 tuổi bắt đầu học Đại Học Sư Phạm Sài Gòn, năm 23 tuổi ông ra trường, lúc bấy giờ ông nói lãng mạn như một bài thơ tình, đứng đắn - hay cố gắng đứng đắn – như một nhà giáo lão thành, với những mâu thuẩn trùng trùng…

By LUONG THU TRUNG

Đọc tiếp