
góc chung
TÁCH CÀ PHÊ ĐẦU NGÀY
Sáng nay bên tách cà phê
Thấy hình bóng cũ thoáng về quanh đây
Nửa môi đắng vị những ngày
Nửa môi ngọt vị thắm đầy nhớ thương...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpDẤU XUÂN XƯA
Giòng sông chở nổi niềm đi bất tận
Tôi trở về bến đã đục hay trong
Vai cầu mõi gác lên đời mãn kiếp
Sóng thì thầm lời ru của mênh mông...
BCD
Đọc tiếpTHƠ XƯA-BẠN CŨ-QUÊ NHÀ
Một chút gì gợn lên nơi mùi cà phê sáng, nơi tách trà nhâm nhi buổi xế chiều, nơi ly vang đỏ nồng đêm tối, làm cồn cào nhớ đến câu thơ đã đọc từ lâu lắm, thơ xưa chăng,
nhưng sao cái rung động hôm nay về nó vẫn làm ta xao xuyến đến vậy...
NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpĐI QUA KIẾP NGƯỜI
Nào hiểu đâu thiên lương lúc mờ, lúc tỏ,
vì hiện thân chốc chốc mỗi hư huyền,
sớm rồi sớm nhớ màu xiêm mặc khách,
vũ đài kia ai tỉnh với ai mê?...
TRAN CAM QUYNH NHU
Đọc tiếpNGUYỄN CÁT ĐÔNG, VẪN NGÀN NĂM ...
Nhớ thật nhiều những bước đi xa
Mẹ đứng dang tay trên hai bờ Bassac
Nối những dòng kinh với Cửu Long Giang bát ngát
Nghe ngọt ngào từng vóc phù sa...
NGO NGUYEN NGHIEM
Đọc tiếpÔNG GIÀ TRÊN BÃI RÁC BÓT SỐ 10
Qua khỏi thị trấn Cái Răng, chỗ gần đường Lộ Tẽ Hàng Gòn thì bánh xe sau của chiếc Honda ôm bắt đầu xẹp.
Bánh trước cũng lần lần xẹp theo...
TRAN BANG THACH
HÓA RA MỚI KHỞI HÀNH
đời mấy lần dâu biển
ta buộc phải chạy quanh...
NGUYEN VAN NGOC
Đọc tiếpLÒNG RIÊNG NHƯ ĐƯỢC
nửa khuya về bỗng gặp
trăng đọng ngoài thềm sương...
NGUYEN VAN NGOC
Đọc tiếpMƯỜI SÁU
hạt mưa rớt trên vai
hạt theo vào lớp học
em nhớ anh sáng nay
mưa bỗng đầy trong mắt...
NGUYEN VAN NGOC
Đọc tiếp