góc chung


SƠ KÍNH TÂN TRANG

“If a writer falls in love with you, you can never die.” (Mik Everett) cũng như đâu đó tôi đã từng nghe câu xúi dại: “Love a truly great poet, and you’ll never die.” Và tôi nhớ lại bài SONNET 18 của Shakespeare...

HO THI NGOC TRANG

Đọc tiếp

BÔNG HỒNG CHO MẸ

Con cài bông hoa trắng
Dành cho mẹ đóa hồng
Mẹ nhớ gài lên ngực...

DO HONG NGOC


Đọc tiếp

LỤC-BÁT-VÍ-DẦU-tbt

Chỉ là cái chỗ thôi mà,

Cái chỗ người bỏ, sao ta vẫn ngồi.

Chỗ ngồi mà lại nhớ đời !

TRAN BANG THACH

Đọc tiếp

BÓNG HÌNH DĨ VÃNG

Được tin em lấy chồng rất muộn

Ngoài bốn mươi sau những nhọc nhằn

Buổi cơm áo hằn môi thiếu nữ...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

GIỮA MÊNH MÔNG

Ta phí đời ta nay sắp hết
Trơ trọi nhìn quanh đó muộn màng
Sáng sáng bây giờ sao năm tháng
Theo đời vùn vụt thuở sang trang...

NGUYEN NAM AN


Đọc tiếp

NHỮNG ĐÁM MÂY XA

Ngồi ở houston
nhớ đường đi quảng trị
những chùm mây trắng
những tuổi thanh xuân...

TRUNG HAU

Đọc tiếp

THƯ CHO CON GÁI

Con gái,

Nhớ ngày nào trạc tuổi con, cha đã bước đường xa xứ, đã chợt ngập ngừng học ngôn ngữ thứ hai; đã gác bỏ mọi ước mơ một thời tuổi trẻ, 

làm đủ mọi nghề để dành cuộc sống cho con...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

VÍ DẦU MÌNH-ÊN-EM

Coi như ta rũ chinh yên

Thuyền em độc mộc mình ên giữa dòng

Ngày dài, tháng rộng bão giông...

TRAN BANG THACH

Đọc tiếp

RƯỢU THỪA

Ngày xuống thấp đêm chưa kịp tới

Chợt nhớ còn chai rượu bỏ quên

Mồi chưa có dư thừa nỗi nhớ...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

KẺ Ở

Còn mình tôi ở lại thôi
Cầm dăm yêu dấu, cầm đôi hẹn thề
Ngày qua níu bước ngày về...

NGUYEN THI KHANH MINH


Đọc tiếp