
góc chung
NHỚ VỀ TÂN NGÃI
Hôm trước tiễn người về Tân Ngãi
Qua chợ Trường An nắng xế tàn
Nán lại phút giây ngày sắp cạn...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpMỘT NGÀY
ngày đó các em còn đi học
đường chiều tha thướt áo cô nương
từ khi đất nước tang thương khóc...
NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpCÓ MỘT NGƯỜI DƯNG
Tới giờ nầy mà nàng vẫn không thể phát âm trúng tên chàng. Còn chàng thì đâu có khá gì hơn. Tên người ta viết là Phương mà chàng thì cứ bừa bãi phát ngôn là Pung, Pung. Làm như dùi đục gõ lên trống chầu. Còn tên chàng là Charles,…y như tên vị hoàng tử xứ Hồng Mao, quen tên và dễ kêu muốn chết vậy mà nàng cứ Chặt, Chặt…
TRAN BANG THACH
Đọc tiếpBÓNG NƯỚC LUNG LAY
Có bóng đợi hai bờ lau lách
Có nỗi chờ cứa xót thời gian
Nghe nói dòng đi không trở lại..
NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpĐỨA TRẺ HỐT RÁC
Ba năm trước gặp em trong con hẻm này
em theo mẹ đẩy xe hốt rác
em đứng trên xe ba gác...
HOANG CHIEU NHAN
Đọc tiếpTA CÒN GÌ VỚI
Ta còn gì với tháng năm
Còn tay đã mỏi còn lòng đã hao
Quanh đây những vẫy tay chào...
NGUYEN VINH LONG
UỐNG RƯỢU BÊN BỜ CỔ CHIÊN
Quán nhậu bên bờ sông Cổ Chiên
Người đông rất lạ khách qua đường
Bốn mươi năm trải nhiều dâu bể...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpKHI NHỚ VỀ NGỌN ĐỒI Ở QUẾ SƠN
Cúi nhìn bóng ai lòng giếng trong chân núi
Mười tám tuổi tôi bên trời chiều bốc bốc hơi men
Chiếc nón sắt đã rơi, vọng động lòng giếng cạn...
NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpNGOẠI TÔI VÀ DÒNG SÔNG NHỎ
Ngày má tôi đưa hai chị em tôi về sống tại quê ngoại là làng Trường Phước thì tôi chỉ mới năm tuổi. Còn nhỏ như vậy mà không hiểu sao cho tới bây giờ tôi vẫn nhớ gần hết mọi chuyện trong ngôi nhà của ông bà ngoại tôi thời đó. Tôi cũng không thể nào quên được con sông nhỏ trước nhà...
TRAN BANG THACH
Đọc tiếpĐÀN CHÌM
lónglánh lónglánh hoa cương
câu thơ lóng lánh trên đường khổ sai
trần thân núi đụng hang dài...
HOANG XUAN SON
Đọc tiếp